Gương mặt sản phụ mắc Covid-19 rúm ró, hai tay bấu chặt băng ca đầy đau đớn trong cơn chuyển dạ, tài xế xe cứu thương Hồng Đỗ Thanh Nguyên nhủ lòng "không được trễ một giây".
Xe cấp cứu rúc từng còi hụ, lao đi với ánh đèn ưu tiên loang loáng, đêm 16/7. Tài xế 41 tuổi gạt hết mọi cảm xúc, giữ tỉnh táo, tập trung cao độ suốt quãng đường hơn 10 km từ Bệnh viện TP Thủ Đức đến Bệnh viện Từ Dũ. Gần 15 phút sau, sản phụ được đưa đến nơi an toàn.
Trong lúc chờ đồng nghiệp bàn giao người bệnh, anh Nguyên thay đồ bảo hộ mới, phun xịt khử khuẩn mọi ngóc ngách chiếc xe thì điện thoại reo. Đội trưởng đội xe Bệnh viện TP Thủ Đức gọi, đề nghị anh tới đón ngay nhóm F0 đưa đến Bệnh viện dã chiến thu dung và điều trị Covid-19 số 6 trong Khu đô thị mới Thủ Thiêm.
Trong 12 giờ trực đêm, anh Nguyên đi 7 chuyến, vận chuyển hơn 30 bệnh nhân Covid-19 tới Bệnh viện dã chiến Củ Chi và các bệnh viện dã chiến mới mở. Số ca F0 cần chuyển đi ít hơn mọi ngày vì 48 giờ trước anh và 7 đồng nghiệp, 4 xe cứu thương đã vận chuyển 300 F0 trong khu vực về Bệnh viện TP Thủ Đức, khi nơi này chính thức "tách đôi", dành một nửa chuyên điều trị Covid-19.
"Như vầy là còn nhẹ nhàng, kinh điển nhất có ngày giữa tháng 6 tôi chở tới 100 F0 trong một ca", anh Nguyên cho biết.
Thời điểm đó TP Thủ Đức phát hiện hàng trăm ca nhiễm mỗi ngày. Từ 6h30 nhận ca, anh Nguyên liên tục nhận điện thoại yêu cầu đi "gom" F0 từ các phường đưa tới bệnh viện dã chiến số 1 (ký túc xá Đại học Quốc gia TP HCM). Sau đó, xe chưa kịp quay đầu, phía bệnh viện lại đề nghị anh chuyển giúp 6 F0 có triệu chứng ho, sốt, đau họng đến Bệnh viện dã chiến Củ Chi cách đó 50-60 km. Vừa về đến đơn vị, chưa kịp uống nước, các phường lại báo có F0 mới, anh lập tức quay lại.
Chạy xe liên tục 12 tiếng, khi gần hết ca trực anh mới có thời gian ăn trưa - lúc 19h. Chọn đoạn đường ở Củ Chi không có nhà dân, anh tấp xe vào lề đường, ngồi bệt dưới gốc cây mở hộp cơm ra ăn. "Thật sự rất mệt. Đó là bữa cơm cô đơn nhưng hạnh phúc vì không có F0 nào bị bỏ lại phía sau", anh Nguyên nói.
Trong gần ba tháng bùng dịch, anh Nguyên đã tới gần như tất cả các bệnh viện điều trị Covid-19 trong thành phố, xa nhất là Bệnh viện điều trị Covid-19 Cần Giờ (khoảng 70 km), gần hơn là dã chiến Củ Chi, Bình Chánh, hay dã chiến số 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8 hoặc bệnh viện cho F0 nguy kịch như Chợ Rẫy, Bệnh Nhiệt đới, Trưng Vương...
Tuơng tự, 7 đồng nghiệp của anh trong đội xe Bệnh viện TP Thủ Đức cũng kín mít lịch trình. Hơn 2 tháng qua, họ gắng sức chạy như con thoi giữa tâm dịch, bất kể ngày đêm với ước chừng hàng chục nghìn km. Vất vả là vậy, song anh em luôn động viên nhau rằng "khổ nhất lúc này là người bệnh và y bác sĩ". Nếu mỗi tài xế cố gắng thêm một chút, đưa bệnh nhân đến bệnh viện sớm hơn, họ sẽ có cơ hội sống và các bác sĩ cũng đỡ cực khi ít F0 nguy kịch. "Nhất định thành phố sẽ sớm khoẻ mạnh trở lại", anh Nguyên cười, nói.
Anh Trần Minh Tân, 49 tuổi, tài xế xe cứu thương Bệnh viện Quận 11 cũng làm việc không ngừng nghỉ từ khi dịch bệnh bùng phát cuối tháng 4. Đội xe có hai chiếc, với 5 tài xế trực 24/24h. Họ luân phiên vừa phục vụ cấp cứu ngoại viện, vừa vận chuyển F1, F0 theo điều phối của Trung tâm Cấp cứu 115 và Trung tâm Y tế quận 11.
Vì nhận nhiệm vụ từ hai đầu nên nhiều lần tài xế bị trùng lịch. Nếu không thể quay lại sớm, anh Tân buộc phải báo bận hoặc cố gắng giao F0 nhanh hết mức có thể, để nhận nhóm bệnh nhân mới. Thực tế, cũng thỉnh thoảng xảy ra tình huống quá tải, ùn ứ F0 tạm thời.
Để hạn chế tối đa thời gian F0 lưu lại ngoài cộng đồng, anh Tân và đồng nghiệp sắp xếp khoảng10 F0 không triệu chứng, hoặc có triệu chứng nhẹ, đi chung một chuyến xe. Riêng các bệnh nhân diễn tiến nặng, cần thở oxy, thở máy, anh luôn ưu tiên nhận và vận chuyển ngay, để người bệnh được can thiệp kịp thời.
Bà xã anh Tân cũng là nhân viên y tế, cùng tham gia chống dịch nên thấu hiểu công việc của nhau. Những ngày TP HCM căng thẳng, hai vợ chồng phải gửi con cho người thân chăm sóc để dành 100% thời gian vào nhiệm vụ. "Rất cực, rất căng thẳng nhưng phải ráng. Khó khăn chung của toàn thành phố, ai cũng chạy mà mình đứng yên thì coi sao được", anh Tân chia sẻ.
Với anh Nguyên, những ngày đầu đi chống dịch, điều anh trăn trở nhất là người mẹ gần 70 tuổi rất buồn và lo lắng. Anh phải nhiều lần giải thích rằng đã được tiêm đủ hai mũi vaccine, luôn mặc đồ bảo hộ chỉn chu, được xét nghiệm Covid-19 thường xuyên... bà mới tạm an lòng. Thấy con đi sớm về khuya, áo quần luôn đẫm mồ hôi, về đến nhà là chạy ngay đi tắm, bà luôn nấu sẵn những món anh thích. Dù vậy, anh vẫn bới tô cơm ngồi ăn riêng một góc. Hai mẹ con luôn ở chế độ "nói chuyện từ xa". "Mình còn sức đến đâu sẽ cố gắng vận chuyển bệnh nhân nhanh chóng và an toàn luôn", anh nói.
Một số bệnh viện dã chiến và điều trị Covid-19 tại TP HCM đang trong tình trạng thiếu xe cứu thương. Trung bình các bệnh viện dã chiến thu dung từ 600 đến hàng nghìn F0 không triệu chứng, hoặc triệu chứng nhẹ. Tuy nhiên, mỗi bệnh viện chỉ có 1-2 xe cứu thương, đã hoạt động hết công suất nhưng không đủ đáp ứng nhu cầu sử dụng, đặc biệt là vận chuyển bệnh nhân trở nặng tới bệnh viện tuyến trên.
Để giải quyết tình trạng trên, ngày 19/7, Chủ tịch UBND thành phố Nguyễn Thành Phong đã giao Sở Y tế TP HCM và Trung tâm Cấp cứu 115 nhiệm vụ huy động toàn bộ nguồn lực xe cứu thương tại cơ sở y tế công lập để đưa F0 đến nơi điều trị. Thành phố cũng vận động các cơ sở y tế tư nhân hỗ trợ cho ngành y tế điều động, sử dụng tạm thời xe cứu thương (gồm cả lái xe) để phục vụ việc vận chuyển bệnh nhân Covid-19.
Thư Anh
Nhận xét
Đăng nhận xét